Sủng Ngọt
Sau mười năm xa cách, phu quân ta, nay đã là đại tướng quân, rước cả nhà lên kinh đô hưởng phúc. Chưa kịp an vị, một quận chúa kiêu kỳ đã chắn ngang xe ngựa, cao giọng: "Tướng quân cùng ta tình sâu nghĩa nặng, nếu ngươi thức thời, nguyện làm thiếp thất, ta sẽ cho ngươi miếng cơm manh áo."
Bà nội, mẹ chồng, chị em chồng ta, người nào người nấy đều dùng giọng kinh thành lơ lớ mắng nàng ta xối xả. Ta rưng rưng nước mắt, thầm nghĩ, nếu tên khốn kiếp kia thật sự hai lòng, ta sẽ thu dọn hành lý, quay về quê cũ buôn bán nhỏ.
Nào ngờ, lời chàng thốt ra lại như nọc ong, cay độc vô cùng. Còn đối với ta thì...
Bạn trai tôi làm vệ sĩ cho Thái tử gia Bắc Kinh. Ngoại hình sáng sủa, dáng chuẩn khỏi bàn, lại còn khoẻ. Tính ra chỉ có mỗi một tật xấu, ấy là hay “mượn tạm” đồ của Thái tử gia về nhà. Hôm thì đeo Rolex lấp lánh, hôm thì xỏ giày Balenciaga xịn xò, xe sang thì thay như thay áo.
Chưa hết, cao trào là trong buổi họp báo, anh còn định lên phát biểu thay cả Thái tử gia! Tôi vội vàng ngăn lại, anh bực bội cười khẩy: "Bạch Chi, em cận 2,5 độ nên không nhìn rõ người trên màn hình lớn à?"
Tôi ngơ ngác ngẩng đầu, nheo mắt nhìn. Đúng là mặt bạn trai tôi đang sáng trưng trên màn hình, phía dưới còn đề tên của Thái tử gia Bắc Kinh.
Tên Mạnh Đinh ấy, từ bé tôi đã thấy ngứa mắt rồi. Cứ dựa vào cái danh nhỏ hơn tôi một tuổi, bắt nạt tôi lên bờ xuống ruộng. Tôi tức lắm, buột miệng thốt ra một câu: “Đợi tôi lớn, tôi nhất định sẽ sinh con trai, đặt tên là Mạnh Đinh, ngày ngày hành hạ nó!”
Ai dè đâu, lớn lên tên ấy lại dám nói thích tôi. Tôi phì cười: “Trời có sập xuống, tôi cũng không thèm ưng cái mặt cậu!”
Thế là cậu ta hậm hực, khăn gói quả mướp lên đường xuất ngoại. Năm cậu ta về nước, tỉnh bơ nói với tôi: “Không phải em muốn sinh con trai trùng tên với anh sao? Giờ làm luôn đi!”
Sau khi đường ai nấy đi, tôi vẫn cứ lưu luyến con cún cưng, thế là thừa lúc đêm hôm khuya khoắt, tôi lén lút đi cuỗm cún về.
Ai dè đâu, người xưa - anh chàng minh tinh đình đám - lại đang quay chương trình truyền hình thực tế!
Thế là đêm đó, video tôi cuỗm cún cưng lên hot search.
Cư dân mạng bàn tán xôn xao:
"Đỉnh lưu độc thoại: Anh không đổi khóa là để chờ em quay lại, chứ không phải để em trộm chó."
"Biểu cảm ba sắc thái của đỉnh lưu: Háo hức mong chờ, lén lút ngắm nhìn, và cuối cùng là... chó mất, người cũng đi mất."
Duyên nợ của tôi và Cố Bắc Thần, bắt đầu từ thuở bé thơ.
Bảy tuổi, tôi liều mình cứu anh ta khỏi bọn bắt cóc, đánh đổi bằng giọng nói ngọng nghịu suốt bao năm. Vậy mà anh ta, cùng đám bạn bè, nhẫn tâm cười cợt, dè bỉu tôi.
"Ai thèm lấy đứa nói lắp!"
"Hôn ước trẻ con, vứt!"
Tôi âm thầm rút lui khỏi thế giới của Cố Bắc Thần, chuyên tâm học hành, thi đỗ vào ngành y hàng không, trở thành bông hoa sáng nhất nơi ấy. Ấy vậy mà anh ta vẫn không buông tha, buông lời cay nghiệt: "Đứa nói lắp thì làm được trò trống gì?"
Cho đến một ngày, video quảng bá tôi quay cùng chàng phi công điển trai nhất hãng hàng không gây sốt khắp mạng xã hội. Trong video, tôi tự tin, rạng rỡ, giọng nói lưu loát. Bên cạnh tôi là anh, ánh mắt chan chứa yêu thương, trìu mến.
Tối hôm đó, tôi đăng ảnh chụp chung với anh, công khai: "Đã ở bên chàng trai mình thầm thương từ năm 17 tuổi".
Lần này, đến lượt Cố Bắc Thần như ngồi trên đống lửa: "Thẩm Thính Hạ, đừng quên chúng ta có hôn ước".
Đáp lại anh ta là giọng cười trầm ấm của người đàn ông bên cạnh tôi: "Hôn ước thì đã sao? Anh hối hận à? Gọi điện cho bạn gái tôi lúc nửa đêm, anh không sao chứ?"
Bảy năm sau ngày kết hôn, tôi phát hiện chồng mình có người khác.
Mang trong mình đứa con bé bỏng, tôi quyết định đến tận nơi để xem người phụ nữ kia là ai.
Cánh cửa bật mở, trên sàn nhà là một đống quần áo nằm ngổn ngang cùng hai bộ da người.
Một bộ là của phụ nữ.
Và một bộ, là của chồng tôi.
Tôi chỉ định đến bắt gian.
Vậy mà giờ đây, nỗi sợ hãi dâng trào khiến tôi ngỡ như đứa bé trong bụng cũng muốn chui ra ngoài!
Ảnh đế Bùi Dao Châu từ ngày debut đến giờ lúc nào cũng đeo một cái dây chuyền nhựa nhìn hơi bị kém sang trên người. Thiên hạ đồn rằng đó là kỷ vật tình đầu dang dở của anh. Ai dè đâu, tôi đăng lên Weibo một cái y chang!
Thế là cư dân mạng được phen xúm vào mắng tôi là ăn theo để nổi tiếng. Cay cú quá, tôi đành lên tiếng thanh minh: "Cái dây chuyền này là quà của bạn trai ngu ngốc hồi cấp hai tặng, anh ta còn lừa tôi là đang quay phim ở trường quay và sẽ trở thành ảnh đế!"
Tối hôm đó, anh đăng ảnh chiếc cúp ảnh đế, kèm theo dòng trạng thái: "Cái dây chuyền tôi đeo mười năm nay là quà bạn gái mạng hồi cấp hai tặng. Em ấy... đã mất vì ung thư. Em ấy là mối tình đầu của tôi. Cảm ơn mọi người đã quan tâm. À mà, có tin vui là em ấy chưa chết, vừa rồi còn mắng tôi ngu ngốc."
Tôi là một củ nhân sâm, mới đây thôi, con tôi bị ai đó rinh đi mất!
Thế là tôi lần theo mùi hương quen thuộc, tìm được đến một người đàn ông cao to. Trời ơi, người anh nồng nặc mùi con tôi, rõ ràng là thủ phạm rồi!
Tôi quyết định bí mật bám theo anh, ai ngờ bị phát hiện.
Anh nói với tôi rằng, tuy anh không ăn trộm con tôi, nhưng anh có thể làm tôi có con.
Tôi và cậu em trai hoán đổi linh hồn cho nhau. Đang nằm ươn người trên giường cậu em thì bỗng có một cậu đẹp trai chung phòng đi tới, ánh mắt tò mò nhìn tôi rồi hỏi: "Chị gái cậu thích kiểu con trai như thế nào?"
Tôi bèn nhích mông ra mép giường, bật mí với giọng điệu đầy bí ẩn: "Cậu lại đây nằm đi, rồi tôi nói nhỏ cho cậu nghe."
Khi đến gần sếp trong vòng năm mét, tôi có thể nghe thấy tiếng lòng của anh.
"Shift! Khi nào tan làm."
"Ai viết cái bản kế hoạch tệ hại này thế, muốn cho hắn ta bay việc luôn!"
Trên mặt sếp vẫn không có chút biểu cảm nào, còn bản kế hoạch trong tay anh, chính là bản tôi vừa mới đưa cho anh lúc nãy.
Chơi Thật Hay Thách bị thua, tôi đã hôn nam thần mà mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu.
Điều bất ngờ hơn cả là sau nụ hôn ấy, tôi bỗng nhiên có khả năng đọc được suy nghĩ.
Sau khi bị tôi cưỡng hôn, nam thần lạnh lùng ngồi trong góc, không nói gì.
Nhưng tôi lại nghe thấy rõ ràng một giọng nói vang lên trong đầu:
"Môi em ấy mềm ghê."
"Phải nghĩ cách nào để... em ấy hôn mình lần nữa mới được."
Đi dạo với bạn trai ngôi sao, không cẩn thận bị paparazzi chụp trộm.
Tôi cứ tưởng phen này tiêu đời rồi, thế nào cũng bị fan cuồng lôi ra mắng chửi cho một trận.
Ai ngờ đâu, bài báo lại viết tôi là… dì của anh.
“Người phụ nữ đội mũ lão, dáng đi hơi tập tễnh.”
“Tiêu Diệc Bắc đi bên cạnh, vừa xách túi vừa đưa nước, đúng chuẩn cháu ngoan.”
“Biên tập phỏng đoán, người phụ nữ trung niên này chính là dì của Tiêu Diệc Bắc, không nhầm vào đâu được.”
Không nhầm cái đầu nhà anh!
Chuyện là thế này, tôi và bạn trai quen nhau nhờ chơi Vương Giả.
Giọng nói của cậu ấy nghe mềm mại, lại còn hay làm nũng nữa chứ.
Vậy nên tôi cứ tưởng tượng cậu ấy là một bé đậu ngọt, cao nhất là khoảng 1m75, da trắng trẻo, kiểu thư sinh ấy.
Ai ngờ đâu, sau khi gặp mặt, tôi đứng hình mất 5 giây!
Trời ơi, ai nói cho tôi biết tại sao một chàng trai cơ bắp cao 1m88 lại có thể sở hữu giọng nói non nớt như vậy chứ?
Sau khi cãi nhau với bạn trai, anh mò ra nói chuyện với tôi.
"Cãi nhau thì cãi nhau, em giấu quần lót của anh trên tủ lạnh làm gì?"
Tôi diễn vẻ mặt ngây thơ: “Em... em có giấu đâu.”
Anh bật cười, vẻ mặt vừa buồn cười vừa tức giận: "Em nghĩ em mét năm tám không nhìn thấy thì anh mét tám lăm cũng không nhìn thấy chắc?"
Trong danh sách bạn bè của tôi có một anh chàng rất thích khoe thân.
Anh ta hay đăng mấy tấm ảnh chụp khoe cơ bắp với gương.
Hồi đầu tôi chẳng biết đây là gã sở khanh nào đang đi “giăng lưới bắt cá”.
Mãi sau này tôi mới biết rằng, bài đăng của anh ta chỉ hiển thị với mình tôi.
Tôi gả cho Trương Ngạn Kiều, một ông trùm Hồng Kông cao ngạo, lạnh lùng. Sau khi cưới, những lúc gần gũi, anh luôn là người nắm quyền chủ động.
Cho đến đêm trước khi ly hôn, lần đầu tiên tôi chủ động khiêu khích. Lúc bị tôi đẩy ngã, anh hơi bất ngờ, rồi lại mỉm cười dung túng: "Hóa ra... mợ Trương thích thế này."
Sau ly hôn, tôi nghe nói anh sắp cưới một cô chiêu danh giá khác. Tôi cũng dần buông bỏ chấp niệm trong lòng, nhận lời cầu hôn của người vẫn luôn theo đuổi mình.
Đêm tân hôn, Trương Ngạn Kiều đột ngột xuất hiện. Anh ngồi im, giọng nói bình thản đến mức đáng sợ:
"Thẩm Từ, có phải tại anh không đủ chiều em?"
"Hay là, những lời em nói yêu anh, từ đầu đến cuối đều là giả dối?"