Truyện Dài
Bạch Dao xuyên không vào vai nữ phụ phản diện được mỗi cái mã xinh đẹp giàu có trong các thế giới kinh dị. Hệ thống chỉ kịp nói hai chữ “chinh phục” đã mất kết nối vì tín hiệu chập chờn.
Vốn là dân cày tiểu thuyết lâu năm, cô nhanh chóng nắm bắt tình hình. Chẳng phải đây là kịch bản chinh phục những anh chàng có số phận bi đát hay sao?
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô đã cảm nhận được vầng sáng đỏ sẫm tỏa ra từ một anh chàng. Khỏi phải đoán, đây chắc chắn là mục tiêu của cô.
Thế là…
Ở ký túc xá ma ám, cô nhặt được một thiếu niên ngây thơ bị bắt nạt, bèn ra tay dạy kèm, tặng hoa, rồi cùng lẻn vào phòng mỹ thuật từng có người chết để ôm ấp.
Trong bệnh viện bỏ hoang, nơi sáu người đang tìm đường sống, cô cứu một chàng trai ốm yếu bị đồng đội xem là gánh nặng. Cô đưa tài nguyên và trang bị cho anh, cả hai còn trốn vào tủ quần áo để lén lút hôn nhau.
Trên một hòn đảo nguy hiểm, đối mặt với sinh vật đen ngòm đầy xúc tu tựa bạch tuộc, cô cũng không ngán. Cô giấu quái vật ấy trong túi, nuôi nó lớn từng ngày cho đến khi thành hình người, nghĩ đã đến lúc dạy nó hôn.
Hệ thống kết nối lại, gào lên trong kinh ngạc:
– Rốt cuộc cô làm cái quái gì mà yêu đương được với cả dàn boss quái vật thế này!
Bạch Dao đáp:
– Cậu bảo tôi chinh phục bọn họ cơ mà?
Hệ thống suy sụp:
– Tôi bảo cô chinh phục trò chơi để sống sót đến cuối cùng, chứ không phải chơi boss!
Bạch Dao:
– À, ờm…
Quái vật nọ đưa xúc tu có mấy vỏ sò cất giấu bấy lâu ra trước mặt cô: “Dao Dao, hôn anh đi.”
Bạch Dao nghĩ thầm: Đã cày full điểm hảo cảm rồi, không hôn thì biết làm gì?
Gia tộc họ Khương có một ác nữ tên là Khương Hòa, tiếng tăm lừng lẫy khắp nơi. Chuyện xấu nào cũng có dấu vết của cô, kẻ thù thì không đếm xuể. Ai mà ngờ được, nhà họ Khương lại có ngày sụp đổ. Những kẻ từng bị cô chà đạp nay lần lượt kéo đến, chỉ để giẫm đạp lên lòng tự trọng của cô một lần.
Nhưng Khương Hòa là ai chứ? Kiêu ngạo, hống hách, coi trời bằng vung chính là bản chất của cô, làm sao dễ dàng khuất phục?
Sau khi dùng nắm đấm dạy cho đám đó một bài học nhớ đời, cô chạm mặt Bùi Thời Dã, người đàn ông giàu có bậc nhất thủ đô. Anh là hình mẫu lý tưởng của biết bao người, tài giỏi lại tuấn tú, giàu sang. Một người đàn ông tưởng chừng không thể với tới lại đang đứng trước cửa phòng khách sạn, gương mặt đỏ bừng thiếu kiểm soát.
Khương Hòa nhướng mày nhìn bộ dạng đang cần cứu giúp của anh. Giờ trong tay không quyền không thế, lại vừa đắc tội với cả một đám người, Khương Hòa bỗng nảy ra một ý nghĩ táo bạo, đưa ra lời đề nghị hợp tác: “Tổng giám đốc Bùi, có hứng thú làm một giao dịch với tôi không?”
Bùi Thời Dã nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đột ngột xuất hiện, bực bội gắt lên: “Cút!”
Miệng thì cự tuyệt phũ phàng, nhưng cơ thể lại vô cùng thành thật.
Tưởng rằng sau cuộc trao đổi đó, họ sẽ đường ai nấy đi.
Cho đến một ngày, Khương Hòa ném tờ giấy khám thai vào người anh, hỏi: “Muốn làm thêm một giao dịch nữa không?”
Về sau, giới thượng lưu rộ lên tin đồn: Khương Hòa – đại tiểu thư phá sản nổi tiếng ác độc – chẳng biết đã mang thai và còn bám được vào Bùi Thời Dã từ bao giờ. Anh chẳng những không xua đuổi, lại còn cưng chiều cô tận trời, khiến bao kẻ nhìn mà tức lộn ruột.
Trong khi tất cả mọi người đều mong chờ kết cục bi thảm của ác nữ ấy, ai ngờ cô lại hóa thành bảo bối của nhà họ Bùi?
Chợ Phan Gia Viên bày bán một chiếc gương đồng cổ, phụ nữ soi vào sẽ thấy mình đẹp hơn.
Tôi định mua nó, nhưng một cô gái trẻ đã nhanh tay hơn.
Cô ta cười nhạo tôi, rằng một bà già như tôi còn thích làm đẹp, chẳng sợ con cháu chê cười.
Tôi chỉ mỉm cười, lặng lẽ đưa cho bố cô gái một tấm danh thiếp.
Gia đình họ chắc chắn sẽ tìm đến tôi.
Chiếc gương ấy, nó là quỷ khí.